Edit: Lune
Phó Kiêu nói xong câu kia cũng không nhìn Độ Niệm phản ứng thế nào mà phủ thêm áo choàng tắm đi ra ngoài.
Cửa phòng tắm "Ầm" một tiếng đóng lại.
Độ Niệm giật mình, nhìn cánh cửa đóng lại mà đứng yên hồi lâu.
Y cứ nghĩ cho dù tâm tình của Phó Kiêu không tốt cũng sẽ nể tình ngày mai là trường hợp đặc biệt mà cho y chút mặt mũi. Dẫu sao từ khi quen nhau đến nay, bọn họ đều cùng nhau trải qua ngày Đông Chí.
Nhưng nghĩ lại thì thói quen ăn mừng ngày Đông Chỉ vẫn luôn là của mình y, hai năm trước Phó Kiêu bắt đầu trải qua cùng y cũng chỉ bởi y yêu cầu mà thôi.
Còn thật ra trong lòng Phó Kiêu, chuyện ăn mừng ngày Đông Chí với y hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Vì đối với Phó Kiêu, ngày Đông Chí chẳng qua chỉ là mốc thời gian bình thường, mà y đối với Phó Kiêu cũng chỉ là một người không mấy quan trọng.
Độ Niệm kéo tấm thân bủn rủn đến dưới vòi sen, mở nước nóng ra, tẩy rửa tỉ mỉ từng dấu vết trên người.
Cuối cùng, mục đích không đạt được mà còn bị chó điên để lại một đống dấu vết khắp người, chỗ nào cũng như bị gặm.
Trước khi đi còn bị thế này một lần, đúng là tự làm tự chịu.
Độ Niệm tắm rất lâu mới bước ra.
Phó Kiêu đang ngồi ở đầu giường, ánh mắt tập trung vào laptop để trên đùi, tay gõ nhẹ trên bàn phím, nghe thấy tiếng mở cửa lập tức ngẩng đầu nhìn qua.
Độ Niệm không nhìn hắn, chỉ lau tóc bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhiem-vu-that-bai-toi-gia-chet-thoat-than/237407/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.