Tiểu Từ dậy từ rất sớm, sau khi rời giường, nó đi đánh răng rửa mặt trên tầng thượng, lúc này trời hẵng còn tối.
Nó đun nước nấu cơm trước, đến lúc gần xong thì Giang Dao cũng ngủ dậy.
Giang Dao vừa mới tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mơ hồ chưa tỉnh táo, nghe thấy âm thanh lách cách đã được cố gắng kiềm chế ở bên ngoài. Tiếng nước sôi vang lên "ùng ục", mùi hương gạo chín bay xộc vào mũi Giang Dao.
Cậu ngồi ngây ra một lúc rồi mới rời giường.
Tiểu Từ nghe thấy tiếng mở cửa, nó vội vàng đậy nắp nồi xuống, kiên định nhìn vào Giang Dao.
Giang Dao liếc mắt nhìn nó, sau đó bưng chậu đi đánh răng rửa mặt.
Tiểu Từ cho Giang Ngạn uống sữa rồi bế bé đặt lại giường.
Giang Dao vào phòng lay Giang Mỹ Lệ tỉnh dậy, giúp nàng lau mặt súc miệng, cho nàng ăn sáng rồi đỡ nàng nằm lại trên giường.
Tiểu Từ đợi Giang Dao rời đi xong nó cẩn thận đắp chăn cho Giang Mỹ Lệ.
Giang Dao đứng một bên nhìn, khịt mũi lạnh lùng: Nó thật sự coi kẻ trộm là mẹ ruột nó à.
Chiếc bàn gấp ở nhà đã được Giang Dao mang ra ngoài để dựng quầy hàng vào tối qua, nhưng cuối cùng lại bị cảnh sát tịch thu mất.
Thành ra bây giờ không có chỗ để ngồi ăn, vậy nên cậu và Tiểu Từ chỉ có thể đứng ở sân thượng, trên tay mỗi người cầm một cái bát cúi đầu ăn.
Giang Dao ăn rất chậm, dạ dày cậu không tốt lắm, nên không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhat-duoc-tieu-thieu-gia-nha-giau-di-lac/2910234/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.