Ôn Bạch luống cuống.
Đây là lần đầu tiên cậu nảy sinh suy nghĩ như thế với một người, mà đối phương lại còn là Lục Chinh.
Người giấy nhỏ duỗi hết hai tay hai chân ngắn cũn ra, dùng toàn bộ sức lực nhúc nhích hai lần, dường như đang chất vấn tại sao Ôn Bạch lại ôm nó xuống.
Ôn Bạch càng sốt ruột hơn, cậu đem người giấy nhỏ về giường, xốc chăn lên đậy kín nó lại. Người giấy không cần thở nhưng Ôn Bạch vẫn chừa cho nó một khe hở nhỏ.
“Chít!” Người giấy khẽ kêu lên.
Nó không sợ tối, thận trọng thò đầu ra khỏi khe hở nhìn Ôn Bạch, lại thấy chủ nhân xua tay muốn bảo nó lui vào trong.
Người giấy nhỏ nghiêng đầu phân tích, nhận được tín hiệu, còn tưởng rằng Ôn Bạch đang chơi trò chơi với mình.
Sau khi chui lại vào chăn, nó chậm rãi đứng thẳng người dậy, đẩy chăn lên thành một vòng cung, trông như đang nhét vào đó một cục bông.
Người giấy nhỏ ở bên trong chơi một mình rất vui, hoàn toàn không hề biết ở thế giới bên ngoài chăn đang nổi lên mưa gió.
Nếu như trước đấy không cảm nhận được hơi thở của Ôn Bạch trên cơ thể người giấy nhỏ, Lục Chinh đã đốt trụi nó rồi.
Nãy giờ hắn đứng yên, tức là đang chờ Ôn Bạch giải thích.
Nhưng nhìn cái gáy ở phía đối diện, là Ôn Bạch với dáng vẻ nghiễm nhiên “không muốn nói chuyện”, Lục Chinh: “…”
Giấu người giấy thì giấu rõ nhanh.
Cậu đang cho rằng hắn không nhìn thấy hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-viec-o-minh-phu/2154055/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.