Phó Chi Tề rất bận rộn với công việc của mình. Nhưng đêm đó vì Chu Thanh Ý nên anh mới lên giường sớm một hôm, dĩ nhiên hôm sau phải ngủ muộn hơn nhiều.
Chu Thanh Ý đợi anh một lần. Lần sau, Phó Chi Tề thấy đã quá trễ nên kêu Chu Thanh Ý ngủ sớm trước đi.
Chu Thanh Ý không lên tiếng, em muốn thấy Phó Chi Tề.
Thở dài, Phó Chi Tề không nói những lời khiến Chu Thanh Ý sợ hãi như nếu em không nghe lời thì dọn ra đi, mà chỉ chỉ bảo: "Tôi không muốn phải lo lắng cho em khi đang tăng ca."
Nhìn anh một lúc, Chu Thanh Ý mới nói được ạ.
Như muốn dỗ dành em, Phó Chi Tề bảo: "Qua một thời gian ngắn nữa sẽ tốt thôi."
Có một lần Phó Chi Tề về phòng lúc 10 giờ, Chu Thanh Ý không ngờ anh về sớm như thế. Em vẫn nghĩ anh chỉ đến lấy đồ rồi đi nên tầm mắt luôn dán chặt vào Phó Chi Tề.
Rửa mặt xong, Phó Chi Tề lên giường.
Nhìn dáng vẻ chưa kịp phản ứng lại của Chu Thanh Ý, anh thấy hơi buồn cười, bèn giải thích: "Hôm nay tôi đau đầu, không xem hồ sơ nổi nữa nên nghỉ sớm một chút.
Chu Thanh Ý vội vàng muốn tắt đèn.
"Đừng tắt vội." Phó Chi Tề bảo: "Bây giờ tôi thấy không thoải mái nên cũng không ngủ được. Nói chuyện thư giãn một lát đi."
Chu Thanh Ý lặng lẽ thu tay về.
Tuy bảo muốn trò chuyện nhưng Phó Chi Tề chẳng mở miệng nói gì. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh lặng ngắm Chu Thanh Ý.
Nếu là ngày trước, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-toi-lien-hon-bi-mat-tri-nho/162072/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.