🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Ca vươn tay, chậm rãi nắm lấy cổ tay của bộ da người.

Chất da mềm mại hơn cao su, thậm chí vẫn còn vương lại hơi ấm mong manh, nó phát ra những âm thanh rất khẽ và dinh dính khi anh ấn xuống, như thể vừa mới bị lột xuống từ cơ thể thiếu nữ vậy.

Anh ngước mắt nhìn lên hàng da người.

Cả thảy hai mươi lăm bộ.

Từng khuôn mặt, màu da, ngũ quan đều khác nhau, trong đó có mấy gương mặt từng xuất hiện trên bản tin hoặc hồ sơ, cũng có những khuôn mặt vô cùng xa lạ, giống như chưa từng xuất hiện trước công chúng.

Hoặc lạ hoặc quen, nhưng đều còn rất trẻ.

Diệp Ca cụp mắt, đôi con ngươi tối đi.

Sau nhiều năm lăn lộn trong trò chơi, lòng thương cảm của anh đã chẳng còn bao nhiêu.

Nhưng khi nhìn thấy từng bộ da thiếu nữ được treo lên thẳng thớm như những món hàng, nằm trong nhà kho tăm tối vắng vẻ, anh vẫn cảm nhận được sự phẫn nộ lặng lẽ và yên ắng dâng lên trong lòng mình.

Lúc này, cánh tay đen cũng thò ra khỏi vai anh.

Nó khẽ xuýt xoa, bảo: “Mấy…mấy cái này là…”

Diệp Ca hỏi: “Mày còn nhớ cô ấy không?”

Cánh tay đen quan sát bộ da người trước mắt thật kỹ, sau đó nói chắc nịch: “Đúng là cô ấy đó.”

“Đó là mảnh hồi còn sót lại trong tòa nhà kia! Tui vẫn nhớ hồn của cô gái này…có một mùi vị rất đáng sợ.” Cánh tay đen như vừa nhớ lại điều gì đó, nó vô thức lầu bầu: “Lúc đó cô ấy nhào về phía tui, muốn ăn thịt tui, nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-choi-vo-han-luu-ve-huu/341198/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.