🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Suy luận theo hướng này…



Diệp Ca quay sang nhìn người đàn ông ngồi cạnh mình.



Anh híp mắt, sâu trong đôi mắt đỏ rực là sự u ám khó hiểu.



Nếu huyết thống trực hệ của người mở cửa là anh, vậy thì huyết thống trực hệ của người tạo cửa chỉ có thể là…







“…Kê Huyền.”



“Kê Huyền!”



Giọng nói trầm thấp uy nghiêm của đàn ông trung niên vang lên ngoài cửa.



Cửa bị đẩy hé ra, ánh đèn vàng mờ len vào qua khe hở, rọi lên gương mặt thiếu niên tái nhợt, chiếu sáng đôi mắt âm u của cậu.



Thiếu niên nhìn về phía âm thanh phát ra, đôi mắt đen láy sáng ngời núp sau hàng mi thật dài, phản xạ ánh sáng nhàn nhạt tựa lưu ly trong bóng tối, giọng cậu ngây thơ non nớt: “Bố.”



“Bài tập hôm nay tới đâu rồi?”



“Xong rồi ạ.” Thiếu niên bình tĩnh trả lời.



“Ăn hết rồi?”



“Ăn rồi.”



“Tốt lắm.” Người đàn ông sau cửa hài lòng cười, sau đó quay người vẫy tay về phía sau.



Một phần thức ăn được đẩy vào.



Thiếu niên với đôi mắt đen kịt cúi đầu: “Cảm ơn bố.”



Cửa đóng lại, căn phòng quay trở về với bóng tối.



Thiếu niên đứng dậy, bước từng bước về phía cửa, sau đó ngồi xổm xuống, bưng mâm lên.



Hai chân bị xích, bàn chân nhuộm đỏ máu tươi dính dớp, mỗi bước chân đều phát ra những tiếng “lép nhép”.



Nền đất ẩm ướt vương vãi chi gãy và thịt vụn, nhìn qua cũng có thể thấy được những thứ tay chân trắng xanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-choi-vo-han-luu-ve-huu/2989134/chuong-89.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.