Đường Cẩn Du im bặt, nhìn Hứa Tịch Lam bộ dạng kia giống như đang thật sự phật ý rồi, đôi mắt màu xám tro nhìn nàng đến chăm chú, đồng tử đen thẫm lại không nhìn ra biểu tình. Nàng cuối cùng chỉ đành lắc đầu, từ trong miệng lí nhí: "Muốn, cùng với giáo sư."
Hứa Tịch Lam biểu tình xoay chuyển 180 độ, mỉm cười nhìn nàng đến vui vẻ, sát ý trong nháy mắt thu liễm lại, cứ như bộ dạng vừa nãy không phải nàng mà là ai khác.
"Cẩn Du ngoan."
Đường Cẩn Du nghe xong sau lưng liền vã cả mồ hôi, lấy tay áo lau lớp mồ hôi mỏng trên trán, vẻ mặt như muốn nói lại thôi.
Nàng cũng không biết tại sao bản thân trước mặt giáo sư lại dễ mất bình tĩnh như vậy, khẩn trương tới nỗi đổ mồ hôi lòng bàn tay, cả một buổi sáng ngồi trong lớp mà hồn vía đều để trên mây.
Cuối cùng nàng chỉ có thể gán tạm Hứa Tịch Lam dưới cái mác ấn tượng sâu đậm nhưng chỉ là tạm thời, nàng ngẫm nghĩ, bản thân tuỳ thời đều có thể dễ dàng quên đi con người này.
Chỉ là, nàng không nỡ.
Đã rất lâu rồi không có ai khiến nàng phải để trong mắt như vậy.
Tan ca sáng, Đường Cẩn Du không nhanh không chậm đi tới cổng sau của trường đại học, trong lòng sau khi suy nghĩ thấu đáo cũng thập phần bình lặng, quả nhiên không dễ dàng mất bình tĩnh thất thố như trước nữa.
Muốn kìm hãm sự hứng thú của bản thân với người khác thật ra rất dễ, chỉ cần vạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngung-truy-toi-lien-bi-nu-than-cam-tu/3430184/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.