Trước khi không khí rơi vào tĩnh lặng, cấp dưới tâm lý vững vàng kiến nghị: "Không thì ngài thi đăng ảnh với anh ấy?"
Trần Trản chỉ đi leo núi thôi, còn ngài có thể cưỡi máy bay riêng chu du thế giới.
Đương nhiên nửa câu sau có chết cũng không dám nói ra miệng.
Ân Vinh Lan liếc anh một cái: "Trẻ con."
Cấp dưới chiêm nghiệm nói: "Ngày xưa tôi với vợ chiến tranh lạnh, cũng dùng việc đăng ảnh để khoe khoang chứng minh bản thân mình sống tốt hơn người kia."
Ân Vinh Lan còn lâu mới mụ đầu, nhìn tờ lịch trước mặt nói: "Lịch làm việc rất kín kẽ."
Cấp dưới kinh nghiệm phong phú nói: "Có thể photoshop."
Trên thực tế, Trần Trản cũng không phải chơi đến quên trời quên đất, chỉ vì xem dự báo thời tiết thấy thành phố Y sắp tới có một đợt không khí lạnh, muốn lánh nạn mà thôi.
Trong lúc thăm thú, trọng tâm công việc của cậu vẫn đặt ở viết truyện như trước.
Lâm thời quyết định ăn bữa khuya, vừa chờ mì vừa lướt di động một chốc, nhìn thấy Ân Vinh Lan hiếm hoi mà đăng tin cập nhật.
Trong bức ảnh đối phương đứng giữa núi tuyết mênh mông, sương mù mông lung một mảnh trời, trên tay y vững vàng nâng một con chim hung hãn.
Trần Trản đánh giá: Con điêu này quá đỉnh!
【 Hệ thống: Bút pháp châm biếm quá sâu cay! 】
Trần Trản: "Châm biếm cái gì?"
【 Hệ thống: Ảnh nhìn là biết photoshop, kí chủ nói anh ta điêu quá. 】
Trần Trản vẫn chưa xem ảnh phóng to, không phát hiện vấn đề, nghĩ nghĩ thấy bình luận đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/503740/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.