Nắng sớm nhảy nhót trên gương mặt, Trần Trản tỉnh trước, chống đầu ngắm Ân Vinh Lan.
Vẫn đang ngủ, vẻ mặt tươi vui.
Trần Trản khẽ run mi, tự lẩm bẩm: "Dù không biết đang mơ thấy gì..."
Nhưng chắc đen tối lắm!
Dường như cảm nhận được ánh nhìn chăm chút, Ân Vinh Lan chậm rãi mở mắt, thấy một khuôn mặt sát dí vào.
Thấy y như bị dọa, Trần Trản nhàn nhạt nói: "Anh không yêu em chân thành."
Ân Vinh Lan cười khổ: "Đột nhiên tỉnh dậy thấy một khuôn mặt ngay sát, ai chả giật mình."
Trần Trản: "Trên phim nếu người ta tự nhiên đến gần, họ đều cho là muốn hôn."
Ân Vinh Lan ngẫm nghĩ: "Hay làm lại nhé?"
"Không." Trần Trản khoác áo xuống giường: "Em từ chối tất cả hành động thân mật trước khi đánh răng rửa mặt."
Sửa soạn cho ngày mới, Trần Trản coi như dậy sớm, còn có người chịu khó hơn cậu.
"Bọn mi giết lầm thủ hạ của tao." Ngô tiên sinh ngồi trên ghế sa-lông uống trà, khóe mắt phảng phất vài tia tính toán.
Phí bao nhiêu sức mới liên lạc được với chấp pháp giả, khi biết nguyên nhân An Lãnh bị giết, kể cả hắn cũng không khỏi ngẩn ra mấy giây.
"Lỗi tại hắn không giải thích rõ."
Ngô tiên sinh liếc mắt nhìn khối cầu đối diện một cái, che giấy ý lạnh trong mắt, từ trước đến nay chấp pháp giả không thèm quan tâm đ.ạo lý tình nghĩa gì, xem như An Lãnh chết vô ích.
"Trần Trản có thân phận nào khác không?" Ngô tiên sinh hỏi thẳng điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/3286690/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.