Đến khi gần về khách sạn rồi mà Ân Vinh Lan vẫn không hỏi gì Trần Trản về cách kiếm tiền mới của cậu.
Hai người ở cùng một tầng trong khách sạn, lúc đi thang máy, Ân Vinh Lan mở lời: "Ngày mai chúng ta có nhiều cảnh quay chung, cậu có muốn đối diễn trước không?"
Hai người đều có trí nhớ rất tốt nhưng tiếng "Đại ca" của vai Ân Vinh Lan đóng trong kịch bản đều làm cho người ta rùng mình, mỗi một tiếng gọi lên đều khiến người ta bối rối.
Trần Trản nghĩ rằng mình cũng phải tập quen với cách xưng hô thế này nên chỉ gật đầu nhẹ tỏ ý đồng tình.
Vừa đi vào phòng hai người cũng không nói nhiều gì mà bắt đầu đối diễn theo kịch bản luôn.
Cùng một câu từ mà nghe nhiều lần thì cũng thành quen nên Trần Trản không còn thấy lạ lẫm nữa mà trấn định đối diễn theo kịch bản một cách hoàn hảo.
Khép lại kịch bản, Trần Trản xoay cần cổ vài cái, xương cổ thoải mái hơn rất nhiều: "Cũng hơi trễ rồi, hôm nay đến đây thôi nhé."
Ân Vinh Lan gật đầu, đảo mắt một cái đã thấy Trần Trản lấy hộp kim chỉ ra từ trong vali.
Ân Vinh Lan hơi giật mình khi biết cậu lại có thể xe chỉ luồn kim thuần phục như vậy, anh nhìn cậu bằng một ánh mắt khó hiểu: "Cậu tính may quần áo?"
Trần Trản lắc đầu: "Định làm hàng mẫu rồi lúc về thì đi tìm xưởng may để sản xuất số lượng lớn."
Trước tiên cậu nhanh chóng vẽ một tạo hình chibi rất dễ thương trên giấy, nhìn vào là nhận ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/267609/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.