Có lẽ vì luôn có người của Đế Đô phái đến giám thị sát bên, Lệ Nhiên vốn dễ mắc cỡ, cho nên trừ một ngày nọ vì kích động mà ôm hôn Sở Trần trên phi thuyền, còn nắm tay Sở Trần bước ra ngoài, thì những khi khác anh rất biết kiềm nén.
Khiến cho Sở Trần cũng chẳng có cách nào làm mấy trò tình thú với Lệ Nhiên một cách vui vẻ cho đặng.
Thế là cậu bắt đầu bẻ đốt tay tính cách chim cút đám lão Trần kia.
Đêm xuống.
Mọi âm thanh quy về tĩnh lặng.
Sở Trần đang ôm Lệ Nhiên ngủ vùi thì bỗng cảm giác được quanh mình nảy lên chấn động cực mãnh liệt khiến cậu choàng tỉnh. Khi bật người dậy khỏi giường thì nhận ra Lệ Nhiên đã biến thành Lệ Phần từ lúc nào.
Lệ Phần đang mặc quần áo, đôi mắt đỏ thẫm liếc sang: "Tùy tình hình mà dùng tinh thần lập lá chắn bảo vệ. Có người đang tấn công nhà của chúng ta."
Sở Trần sửng sốt.
Sao lại có người đi tấn công nhà họ?
Không sao lý giải.
Sở Trần tức tốc quét qua danh sách trong đầu một lần. Tuy rằng mấy năm nay hai người họ gặp không ít kẻ địch, nhưng chúng đều có thân phận là đạo tặc vũ trụ, không có người ngoài nào.
Mà trong sinh hoạt thường nhật của họ thật sự không có bất kỳ kẻ địch nào có lòng căm hận lớn đến mức này.
Trừ phi là Sở Trú.
Nhưng đã qua lâu lắm rồi, liệu có phải là cậu ta không?
Có câu châm ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555119/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.