Sở Trần ngồi khoanh chân trên băng ghế ở sân thượng, dựa lưng vào cánh cửa sổ thủy tinh đằng sau. Ánh nắng chói chang tìm đến nhảy nhót trên những sợi tóc hơi vểnh của cậu, nhuộm chúng thành một màu vàng óng.
Có người nào đó đang nhổ cỏ, khiến mùi cỏ xanh mướt cứ thoáng chui vào hai cánh mũi. Sở Trần ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào đám cây leo gần đấy đến ngớ cả người. Rồi một cơn gió thổi vụt qua khiến chúng nó thoáng lay động, thoạt trông có vẻ không mấy bền chắc.
Chuông cửa đột ngột vang lên.
Sở Trần hoàn hồn, đứng dậy khỏi băng ghế, bước chân trần đến cửa, mở cửa ra.
Người máy vận chuyển chuyên dụng theo đó há cái miệng to ra, một đóa hoa tươi bật ra từ đó.
Sở Trần nhận lấy: "Cảm ơn nhé."
Ánh mắt người máy nó lóe lên chút ánh đỏ, nói chầm chậm: "Đừng khách sáo ạ."
Sở Trần quay về phòng.
Cậu mở bó hoa tươi mình đang cầm trong tay, bỏ hết mớ cành lá thừa đi rồi tỉa tót thêm một chút xong, mới thong dong cắm chúng vào trong bình hoa. Rồi cậu đẩy nó về phía trước, nói với không khí trước mặt mình: "Ở Tinh Tế này không có loại hoa mà mẹ thích, con chỉ đành mua một loại na ná vậy."
"... Chắc là mẹ không ngờ được vụ này. Ở đây, loài hoa này được dùng làm nguyên liệu nấu ăn đấy."
Ngón tay Sở Trần khẽ khàng ve vuốt cánh hoa, chẳng sao tưởng tượng ra vị của món đồ này khi nấu lên. Chỉ đành bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555118/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.