Sở Nguy Vân nói ra những lời này không hề phù hợp với tình hình của Sở Trần, mà là nói dựa theo tình huống của nguyên chủ.
Ông ta không hiểu Sở Trần hiện tại.
Sở Trần không phải là một người thiếu cảm giác an toàn.
Cho dù hôm nay Thẩm Du và Lệ Duệ Đạt không tới đón Sở Trần, tất cả mọi người đều được phụ huynh đón đi, trạm phi thuyền chỉ còn lại một mình Sở Trần, Sở Trần cũng sẽ không vì vậy mà cảm thấy cô đơn buồn bã.
Cậu chỉ bình tĩnh gọi một chiếc xe bay về nhà thôi.
Bởi vì cậu yêu chính bản thân cậu.
Tình yêu này đong đầy nội tâm của Sở Trần, khiến cậu trở nên đủ lớn mạnh.
Đương nhiên, nếu như Lệ Nhiên có điều kiện tới đón cậu nhưng lại không tới, Sở Trần nhất định sẽ nổi giận... Lệ Nhiên là bạn đời của cậu, là người cậu ở bên cả một đời sau này, đương nhiên yêu cầu sẽ khác với người khác.
Sở Nguy Vân không nói tiếng nào nữa, chỉ thất hồn lạc phách đứng yên tại chỗ.
Ông ta không biết phải nói gì nữa cả.
Cũng có lẽ là vì lời Sở Trần nói, đã đâm thật sâu vào trái tim ông ta.
Sở Trần nói đúng.
Thế giới không chỉ xoay quanh mỗi mình ông ta.
Thứ trước đây không trân trọng, dựa vào đâu mà bây giờ lại hối hận, muốn bù đắp, có cơ hội để bù đắp sao? Nghĩ tới tin tức nhận được mới nhất trong vòng tay thông minh, Sở Nguy Vân cảm thấy mình thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555109/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.