Thuyền trưởng vẫn là truyền trưởng kia.
Thuyền viên vẫn là những thuyền viên đó.
Đạo tặc vũ trụ vẫn là đám đạo tặc vũ trụ nọ, nhưng tất cả đều đã khác trước đây rồi.
Lần này các đạo tặc ngựa quen đường cũ đe dọa thuyền trưởng thành công, sau khi lên thuyền, thuyền trưởng và thuyền viên thậm chí còn chẳng xuất hiện, rõ ràng là không để tâm tới bọn họ, Hổ Tử dẫn dầu đứng ở cửa khoang, gửi tin nhắn cho Sở Trần trước: /Cậu Sở, sếp phái bọn tôi tới bảo vệ cậu, cả một đường này chúng tôi sẽ ở trên phi thuyền với cậu./
Sở Trần: "..."
Duck không cần đâu*.
*Từ Duck theo hướng "Hán lish" thì là "Đại khả" – theo mình hiểu thì nghĩa của nó là "vô cùng". Hợp "Đại khả" với "không cần" lại thì nghĩa là vô cùng không cần, không muốn một thứ gì đấy.
Phi thuyền đã rời khỏi tiền tuyến, chỉ cần cách xa Trùng tộc thì sẽ không gặp phải nguy hiểm gì cả.
Huống hồ, trên chiếc thuyền này toàn là người đi nghĩa vụ quân sự, không có tên đạo tặc vũ trụ không biết điều nào dám tới... Chỉ có cái đám Quân đoàn Phần Diệm ngốc nghếch này, mới năm lần bảy lượt lên thuyền.
Nhưng tới cũng đã tới rồi.
Cũng không thể đuổi người ra ngoài vào lúc này được.
Sở Trần chỉ đành quay đầu lại nói với Văn Hướng Dương và Vương Vũ: "Tôi xuống dưới một chuyến đã." Nói xong thì đẩy cửa đi ra.
Hai người: "???"
Hai người nhìn nhau.
Văn Hướng Dương há hốc miệng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555108/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.