... Không được?
Sở Trần nói anh không được?
Cổ họng Lệ Nhiên thắt chặt, đôi mắt nhìn chăm chú về phía Sở Trần.
Nếu ánh mắt của anh có năng lượng thì có lẽ đã đốt cháy một lỗ trên áo của Sở Trần rồi.
Sở Trần cười phụt một tiếng, giả vờ thở dài: "Bình thường những nhân vật trong tiểu thuyết hoặc trong phim đều rất lợi hại, không phải đều nói có thể làm cho đối phương đến mức ngất đi, đến cả làm bảy lần cũng có sao? Không ngờ anh lại kém như vậy... Hầy, cũng là trước đây em quá lương thiện, không nghĩ tới chuyện này."
Lệ Nhiên: "... Những thứ trong tiểu thuyết hoặc trong phim truyền hình đều là hư cấu thôi, không phải thật đâu."
Hai mắt Sở Trần cong lên.
Đối với mấy người Lệ Nhiên, thế giới này là thật. Nhưng đối với người đã biết chân tướng như Sở Trần thì rõ ràng đây là một cuốn tiểu thuyết.
Là một nhân vật xuất hiện trong tiểu thuyết, đáng lý ra thì phải rất có thiên phú trong chuyện kia mới phải.
Trước đây là lần đầu tiên của Lệ Dục, anh không hiểu gì cũng coi như thôi đi.
Vậy mà tổng cộng chỉ được có ba bốn lần.
Chậc chậc chậc.
Đúng là không phù hợp với hình ảnh thường thấy trong tiểu thuyết.
... Nhưng đúng là anh giữ được khá lâu.
Sở Trần suy nghĩ trong lòng, ngoài mặt cười hi hi ha ha vui vẻ, không hề nói nhiều với Lệ Nhiên.
Cậu quay người đi về phía phòng bếp, chuyển sang đề tài khác: "Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555049/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.