Sở Trần lạnh lùng nói: “Được, tôi biết rồi. Nhưng năm triệu không phải con số nhỏ, tôi cần suy tính cẩn thận.”
Sở Nguy Vân nhướng mày.
Ông ta sợ Sở Trần trả lời qua loa lấy lệ, không nhịn được nói nhiều hai câu: “Cái này còn cần đắn đo à? Trong tay con có nhiều tiền như vậy, chỉ cần rỉ ra một chút là được rồi. Dù gì ba cũng là ba con… đứa bé kia cũng là em con cơ mà.”
Nói đến cuối, bản thân Sở Nguy Vân cũng không đủ tự tin, giọng nói ngày càng nhỏ lại.
Ông ta bất an xê dịch trên chỗ ngồi.
Đúng như dự đoán.
“Bây giờ ông mới nhớ mình là ba tôi à? Lúc ông vứt bỏ tôi sao không nghĩ đến chuyện tôi là con trai ông đi?”
Sở Trần nghe ông ta nói vậy thì lập tức châm chọc.
Sở Nguy Vân thấp thỏm ra mặt, không dám cãi cọ với Sở Trần.
Ông ta gục đầu xuống.
Đứa trẻ trong bụng Du Nhiễm đối với Sở Nguy Vân bây giờ mà nói thật sự là quá quan trọng.
Lần nằm viện này khiến Sở Nguy Vân ý thức sâu sắc việc có người làm bạn bên cạnh quan trọng thế nào.
Trước đây nằm viện phòng một người, không thấy được tình huống người khác thì còn không chú ý. Nhưng khi Sở Nguy Vân chuyển tới phòng bệnh ba người, thấy bệnh nhân cùng phòng đều có con cháu đến thăm, có người thân trông coi bên cạnh thì đáy lòng cũng chua xót lên.
Lúc này ông ta còn có thể tự mình hành động.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555024/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.