Thẩm Du cũng đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất khi Sở Trần và Lệ Nhiên ở bên nhau, nhưng giờ lại thấy Sở Trần thực ra cũng không tệ lắm, nấu cơm rất ngon, nói chuyện làm việc cũng khá quy củ, cảm giác như kiểu khám phá được tài nguyên trên một tinh cầu bị bỏ hoang vậy.
Trước khi đi, Thẩm Du còn nhìn nhìn Sở Trần.
Hy vọng thời gian cuối cùng của con trai bà có thể vui vẻ chút.
Hai người đi rồi, Sở Trần lười nhác nằm dài ra sofa, còn ngáp một cái.
Ăn no xong, Sở Trần có hơi buồn ngủ.
Lệ Nhiên điều khiển xe lăn tới bên cạnh cậu.
Anh nhìn thoáng qua phần cổ tinh tế của Sở Trần, bên trên còn có dấu hôn nhạt nhẽo chưa tan hết, là của một kẻ nào đó không biết tên lưu lại trên người cậu.
Nghĩ đến tin tức lúc trước mình đọc được, Lệ Nhiên không khỏi nhíu mày.
Anh biết trước kia Sở Trần là dạng người gì, một trong những nguyên nhân kết hôn là vì sau khi gặp mặt, anh cảm thấy Sở Trần không giống như trong lời đồn, ở bên cậu chắc sẽ rất thú vị, còn một nguyên nhân khác là vì không muốn đi gặp những người mà Thẩm Du sắp xếp.
Lúc Sở Trần nói thích anh, muốn ở bên anh, khi đó anh chỉ nghe thôi mà đã cảm thấy không nhịn được rồi.
Một người đàn ông có thể chấp nhận quá khứ của người yêu, nhưng không thể chấp nhận tương lai vẫn sẽ xảy ra những chuyện đó được.
Đây cũng không liên quan đến tình yêu, đó chỉ là lòng chiếm hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/277726/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.