Lý thẩm chiếu cố A Tự đã hơn hai mươi ngày, trong mắt nàng A Tự ôn nhu nhu thuận, nói chuyện ôn hòa như gió xuân, tuy nói nhìn tuổi còn trẻ, lại thập phần trấn định.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy A Tự kinh ngạc như vậy.
"Sợ cái gì, hắn là ở bên ngoài làm việc, cũng không phải làm thích khách đi, quan phủ người lợi hại như vậy, cũng sẽ không bắt lầm đi.."
Lời này ngược lại khiến A Tự thoáng bình tĩnh.
Nàng nghe ra trong giọng nói của Lý thẩm rất nhỏ không tin tưởng, nhưng lấy hiểu biết của nàng đối với phụ nhân, Lý thẩm cũng không hoài nghi Giang Hồi là thích khách, chỉ là thuần túy sợ Giang Hồi bị bắt lầm.
Không thể vào lúc này tự loạn trận tuyến.
A Tự vỗ vỗ ngực, ra vẻ thả lỏng nói: "Nếu thích khách đã bắt được, nói vậy phu quân rất nhanh có thể trở lại."
Thấy nàng như trút được gánh nặng, Lý thẩm phản ứng khó được nhanh chút: "Nương tử là nói, Giang lang quân đi bắt thích khách?"
A Tự lắc đầu: "Kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm, lúc trước nghe hắn nói đang làm việc cho chức quan, nhưng làm việc rất quan trọng, ngay cả người nhà cũng không thể nói, ta cũng không hỏi nhiều."
Thái độ lập lờ nước đôi của nàng khiến thím Lý yên tâm.
"Giang lang quân tướng mạo đường đường, người lại chính phái, đúng là một nhân vật lợi hại!"
Tốt xấu gì cũng ổn định Lý thẩm, tay A Tự giấu trong tay áo lại nắm chặt thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mu-ta-nhan-lam-phu-quan/3438004/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.