Gió mát thổi vào khe cửa sổ, trong lò tràn ra mùi trầm thủy có thêm hơi thở của thanh trúc, khiến người ta nhất thời khó có thể nói rõ là trầm thủy hương nhiễm trúc hương, hay là trúc hương hòa tan trầm thủy hương.
Chính như cái gọi là việc riêng, tám chín phần mười cũng mật thiết không thể tách rời với công việc vừa mới bàn bạc.
Phá Vụ giương mắt, xuyên thấu qua một lần nữa tụ lên mỏng manh khói trắng, nhìn về phía kia rũ mi mà cười bạch y thanh niên.
Suy nghĩ của thiếu niên quay về ba tháng trước.
Ba tháng trước, sau khi trưởng công tử dùng kế trợ giúp quận thủ Ngụy Hưng đánh lui người Hồ, ở giao giới giữa Ngụy Hưng và Thượng Dung bị hơn mười giặc cướp che mặt phục kích. Chỉ là bốn mươi người lại có thể chống lại hai trăm Yến thị tinh nhuệ, hiển nhiên đó cũng không phải là tặc phỉ tầm thường.
Mục đích cũng không phải đơn thuần là mưu tài.
Khinh công của thích khách trẻ tuổi dẫn đầu rất tốt, lướt qua một đám hộ vệ, đến gần ám sát trưởng công tử.
Nhưng không biết vì sao, hắn lại thất thần trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đao phong đâm lệch, trưởng công tử lại thuở nhỏ luyện tập cưỡi ngựa bắn cung, thể lực còn có thể giằng co với thích khách kia vài giây, nếu không hậu quả khó lường.
Trưởng công tử bị thương, đám thích khách kia lại thật sự không thể khinh thường, bọn họ liền thay đổi hành trình, đến Lịch Thành gần nhất dưỡng thương, cũng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mu-ta-nhan-lam-phu-quan/3438003/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.