"Không có... tiếng gì đâu." Trình Chanh Chanh ngạc nhiên, thấy Tạ Diễm tình nguyện ngó ngoài cửa sổ cũng không thèm để ý đến mình, trong lòng hơi nghèn nghẹn, ngoài mặt vẫn cười nói: "Chúng ta tâm sự tiếp đi."
Tạ Diễm bị tiếng hát hấp dẫn, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhíu mày lạnh nhạt: "Đừng nói chuyện."
"..." Trình Chanh Chanh bóp chặt ly trong tay, thoáng cúi đầu tránh màn ảnh camera, ánh mắt hiện lên vài phần bất mãn và ai oán, tất cả niềm nở và nhiệt tình đều bị nghiền nát trong cổ họng.
Tạ Diễm đứng dậy đi về hướng âm thanh kia, hắn rời quán cafe và đi vòng quanh thang máy, ra khỏi trung tâm mua sắm, Trình Chanh Chanh ở đằng sau thấy thế trợn mắt, lập tức cầm túi xách đi theo.
Hai người một trước một sau đến cửa hàng thiết bị âm thanh, người vây quanh đông hơn ban nãy nhiều.
Tạ Diễm lách qua dòng người tiến về phía trước, nhìn ca sĩ trẻ gảy đàn, đáy mắt nóng rực.
Các ca sĩ ký hợp đồng với Cảnh Tượng Records, chỉ cần tiếp xúc một cái là hắn có thể phán đoán giới hạn của đối phương. Giới âm nhạc nay không bằng xưa, không có ca sĩ xuất sắc bổ khuyết, dần dần trở nên suy thoái, gần như không có ca sĩ nào có thiên phú trở thành thiên vương.
Ca sĩ thành danh trong hiện tại không đại biểu cho tương lai, hắn luôn hi vọng có thể nâng đỡ một ca sĩ siêu việt hơn thế hệ trước. đam mỹ hài
Giọng hát của người trước mắt tràn đầy hăng hái, chất giọng rất tốt, khống chế trầm bổng cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-toi-va-tinh-dich-he/1323428/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.