Không được gặp Tạ Hoài Thanh khiến cho Hoắc Thành nhớ đến cồn cào ruột gan. Buổi tối lăn qua lộn lại không sao chợp mắt, nghĩ thầm hẳn là Tạ Hoài Thanh đã ngủ rồi, còn ôm con chó bông kia trong lòng, tưởng tượng như vậy Hoắc Thành lại càng không ngủ được, chỉ ước sao mình xuyên thành con chó bông kia.
Ngày hôm sau, Hoắc Thành mang theo hai cái quầng thâm mắt gửi Wechat cho Tạ Hoài Thanh: "Tớ muốn đi tìm bé."
Tạ Hoài Thanh lạnh lùng từ chối, hơn nữa còn nhắc hắn sau khai giảng sẽ có kỳ thi vật lý, đại ý là làm việc chính đi, đừng nghĩ ngợi linh tinh cả ngày nữa.
Hoắc Thành siêu cấp đáng thương nói: "Được rùi. Tớ đi học đây mà."
Vòng sơ khảo cuộc thi vật lý cả nước diễn ra vào tháng chín, tháng mười là trận chung kết, nghỉ hè hơn một tháng chỉ để chạy đua với thời gian luyện đề.
Hoắc Thành biết đây là chuyện quan trọng, trận chung kết phải đến thành phố khác để thi, hắn đã sớm tính toán để vào được trận chung kết với Tạ Hoài Thanh rồi, nếu không thì không biết đứa nào sẽ ở chung phòng với cậu ấy đây. Hơn nữa nếu lọt vào top 50 cả nước trong chung kết thì sẽ được tuyển thẳng đại học. Năm sau không cần lo lắng về điểm thi nữa, nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hoắc Thành ham chơi, Tạ Hoài Thanh giao nhiệm vụ cho hắn, mỗi tối call video sẽ kiểm tra. Bọn họ nghiêm túc học tập, nhoáng cái đã trôi qua hai tuần.
Còn hai ngày nữa là Tạ Hoài Thanh sẽ trở về. Cậu nói dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-tinh-yeu-cua-toi-muon-lat-xe/936631/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.