Ninh Vi Trần bất đắc dĩ thở dài.
Nhưng đây vốn là chuyện hắn cố ý vạch trần với Diệp Sanh, hắn không muốn lần sau nhìn thấy Diệp Sanh vì lo lắng cho hắn mà hoảng sợ bị thương.
Ninh Vi Trần: "Bảo bối, lát nữa em sẽ giải thích với anh, anh để em đưa thuốc cho anh trước."
Sắc mặt Diệp Sanh âm trầm, như trời sắp mưa: "Không, bây giờ giải thích luôn đi. Bong bóng xanh của cậu chẳng phải rất mong manh và trân quý sao? Đã mấy ngày không gặp, cậu tiến bộ rất nhanh nha Thái tử."
Ninh Vi Trần bị cậu chọc cười, giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào cổ tay cậu, nịnh nọt nói: "Cảm tạ Thái tử phi có cách đốc thúc em học kỹ năng."
Diệp Sanh nghiến răng và xương ngón tay dùng sức để kéo hắn lại gần mình.
Ninh Vi Trần không có phản kháng, hắn đặt tay lên người Diệp Sanh.
Diệp Sanh: "Có phải cậu đang lừa dối tôi không?"
Ninh Vi Trần nắm lấy cổ tay của cậu: "Em luôn nói cho anh biết, em không yếu như anh tưởng tượng, chính là anh chuyên chế độc tài, anh chỉ tin vào kết quả suy luận của chính mình."
Diệp Sanh lạnh lùng nói: "Ồ, trách tôi."
Ninh Vi Trần: "..."
Ninh Vi Trần lập tức phản ứng lại, chủ động thừa nhận sai lầm của mình, cười nói.
"Sao có thể như vậy được? Là lỗi của em. Là tại em không giải thích rõ ràng nên anh cứ hiểu lầm. Cứ để em chữa vết thương cho anh trước, sau đó anh có thể đánh hoặc mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3545495/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.