Anh ơi...anh....
Được không......?
Cái đệch
Giọng cậu run run cầu xin Dư Duy, từng câu từng lời như đang bóp nghẹt trái tim anh
Nhân vật trên màn hình đứng đờ một chỗ liên tục bị đối thủ đánh bại. Tiền Húy ngồi bên cạnh thấy vậy muốn phát điên lên, liên tục đấm vào tay Dư Duy: "DƯ DUY!!!!! Mày đang làm cái mẹ gì vậy? Mau lên đây!!!!!!!!!!"
Lời của Tiền Húy bây giờ như nước đổ đầu vịt vậy, ngón tay Ôn Biệt Yến càng siết chặt ống tay áo Dư Duy hơn
"Anh ơi......"
Muốn chết quá
"Dư Duy!!!! Mày đang làm cái quái gì vậy??? Muốn bị tiễn ra suối——"
Tiền Húy còn chưa kịp dứt câu thì Dư Duy đã đứng bật dậy, tắt màn hình máy tính: "Tự đánh đi, tao không đánh nữa. Có gì mày bảo Trương Vọng tự xếp team ý."
Đợi Tiền Húy phản ứng lại xong anh đã kéo Ôn Biệt Yến ra ngoài từ lâu rồi
"......"
Tiền Húy ngơ ngác nhìn ra phía bóng dáng hai người sóng vai đi ra cửa rồi lại quay sang nhìn màn hình máy tính đang chiếu lên trận đánh bị khuyết mất chủ lực, hét lên thảm thiết
"Cái éo gì vậy?"
Trương Vọng cũng không bất ngờ gì mấy, cậu ta bình tĩnh đổi từ vị trí hồi máu sang thành sát thương chủ lực, ôn tồn dỗ dành Tiền Húy
"Em trai, bình tĩnh coi, còn gào nữa là bị đuổi ra ngoài đấy"
Tiền Húy xác nhận lời mời vào trận mới, càng nghĩ càng uất ức: "Nói đi là đi thật luôn??? Chúng ta sắp thắng rồi mà!?"
"Bạn trai hay game quan trọng hơn?" Trương Vọng quay sang nhìn cậu ta, nói tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-doi-thu-bam-dinh-lay-tui/917176/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.