Tạ Lăng không yên tâm để Tước Tước rời khỏi tầm mắt mình, anh hoàn toàn không tin tưởng Ôn Tử Nhiên, lần trước chính là tên họ Ôn nào đó nói khùng nói điên tẩy não Tước Tước!
Ôn Tử Nhiên chỉ chỉ cánh cửa: “Đến khúc ngoặt đằng kia đi, bên ngoài lạnh lắm, tớ không ra đâu.”
Ở phía tây căn phòng nuôi mèo có một nơi để đám mèo tụ tập ăn uống, dùng cửa kính để ngăn cách với khu vực hoạt động bình thường, phòng vừa đám mèo chạy vào ăn vụng.
“Bây giờ không được, cậu cho tớ xem một phần phương án hành động trước đi đã.” Tạ Lăng nhíu mày, anh vẫn cảm thấy Ôn Tử Nhiên không đáng tin cậy chút nào, lỡ như thật sự làm cho Tước Tước đau lòng thì phải làm sao bây giờ?
Ôn Tử Nhiên cong khóe miệng, cười, đáy mắt hiện ra một tia giảo hoạt: “Ai, biết ngay là cậu sẽ như vậy mà, may mà tớ đã sớm có chuẩn bị.”
Cậu chia sẻ tệp tài liệu đã biên tập từ trước cho Tạ Lăng xem, sau đó làm trò trước mặt Phó Minh Thành, thân mật xoa đầu Tạ Lăng, cố ý lớn giọng: “Còn bé bỏng lắm hay sao mà làm nũng!”
Ánh mắt Tạ Lăng biểu thị một lời khó nói hết, thầm nghĩ, cậu bớt nói mấy lời sến súa lại đi. Những khi anh ngước mắt nhìn về phía Phó Tước Tước, lại thấy người kia hai mắt đỏ bừng, uất ức đến độ hai tay siết chặt.
Được rồi, tuy nói năng sến súa, nhưng mà Tước Tước lại tin. Thế mà cũng bị cái kỹ thuật diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-luon-cho-rang-minh-la-the-than/3469738/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.