An Cẩn ở trên sân khấu có một loại sức hút mà ngày thường không có.
Sân khấu của An Cẩn thường được gọi là bữa tiệc thị giác, cũng không phải do ánh sáng và khung cảnh quá đẹp, mà chính vì người đứng trên sân khấu là cậu.
Ánh mắt của mọi người chỉ có thể dõi theo cậu ấy, và mọi động tác hành động An Cẩn đều bộc lộ rất trọn vẹn, mang đến cho người xem cảm giác bùng nổ, gợi cảm đến tận cùng. Gương mặt An Cẩn không phải đẹp theo kiểu lạnh lùng kiêu ngạo mà chỉ cần nhìn thấy cậu thôi thì ngay lập tức mọi người đã nghĩ ngay đến em trai hàng xóm mềm mại xinh đẹp nhà bên, nhưng một khi An Cẩn bắt đầu nhảy thì khí chất của anh chàng thay đổi hoàn toàn.
Cậu ta giống như một vị vua ở trên bục cao, càng giống một vị thần khiến cả thiên hạ phải cúi đầu xưng thần hơn.
[An An: Lăng Lăng! Nhìn em có đẹp không! [icon mèo nhỏ xoay tròn.]]
Nhìn thấy dòng tin nhắn này, ngay lập tức Tạ Lăng lại muốn kéo nút chặn cậu ta luôn, anh không trả lời lại An Cẩn, trực tiếp ném điện thoại sang một bên rồi quay qua nhìn Phó Minh Thành. Vừa nhìn thấy Phó Minh Thành, anh lập tức hoảng hốt.
Người đàn ông ở trước mặt anh gương mặt tái xanh, trên trán nổi gân xanh, đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định, đôi môi tái nhợt không còn chút huyết sắc.
“Phó... Phó Minh Thành?” Tạ Lăng cẩn trọng gọi, vì anh sợ mình sẽ làm cho chim hoàng yến sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-luon-cho-rang-minh-la-the-than/3469716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.