Ngày sắp sáng nhưng mặt trăng vẫn chưa lặn hẳn.
Mảnh trăng ảm đạm như ẩn như hiện treo phía chân trời tưới xuống sơn cốc gập ghềnh. Một đám mây mù mang theo sương sớm phiêu đãng trong không trung như một dải lụa. Sương sớm cọ qua Hạ Vân hoa để lại từng hạt sương mai trong vắt run rẩy trên cánh hoa non nớt tuyết trắng.
Một bàn tay thon gầy sạch sẽ nhẹ nhàng để một cái bình cổ nhỏ ở dưới cánh hoa đón lấy giọt sương tròn vo kia.
Sương mai dễ tan, giống như mộng ảo.
Bàn tay kia nắp lại bình sứ lúc này đã đầy, thu lại vạt áo xanh bị sương sớm thấm ướt sau đó bẻ một cánh hoa màu trắng tinh tế cầm trong tay.
Phó Huyền Mạc cầm một đóa Hạ Vân hoa trắng tinh và chậm rãi đứng lên.
Trong sơn cốc có gió nhẹ thổi tới.
Bóng dáng cao thẳng của hắn giống một thanh trường đao màu ngọc đứng vững trong trời đất rộng lớn. Vạt áo màu xanh lá đong đưa bên người phát ra tiếng rào rạt giống một con ve một khi đã bắt đầu thì sẽ không ngừng kêu.
Một tia nắng vàng chói lộng lẫy đang giãy giụa tránh thoát trói buộc của bóng đêm nơi xa. Sương sớm trong cốc đã chẳng còn lại bao nhiêu, mà bình sứ trong tay hắn cũng đã đầy. Có điều Phó Huyền Mạc vẫn đứng đó không nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi thời khắc mặt trời hoàn toàn xuất hiện.
Trong sơn cốc là tiếng chim tước chào bình mình.
Quả cầu lửa lóa mắt rốt cuộc cũng thoát khỏi giam cầm mà chậm rãi bay lên đỉnh núi. Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945746/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.