Thẩm Châu Hi vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Nàng sợ mình bước một bước là sẽ tỉnh mộng.
Nàng cũng sợ nếu động đậy thì người trước mặt sẽ không phải Lý Vụ nữa.
Tiếng người dưới thành lâu ồn ào, mọi người đều đang bàn tán về Trấn Xuyên quân như thần binh giáng xuống.
Bọn họ lặng yên không một tiếng động tiếp cận cửa nam nơi quân Liêu yếu nhất và nhanh chóng tiêu diệt toàn bộ trước khi quân địch ở đó kịp báo cho những cửa khác.
Sau đó bọn họ xông thẳng từ cửa nam tới cửa Tây nơi quân Liêu đang vây công.
Ngụy Đế tự tin có thể đánh được Tương Dương trước khi Lý Vụ trở về thế nên hắn đa phần dùng bộ binh để công thành.
Bộ binh chậm chạp gặp Trấn Xuyên quân am hiểu cưỡi ngựa bắn cung thì lập tức như dê rơi vào bầy sói, không hề có sức phản kháng, chỉ có thể mặc người xâu xé.
Khí giới công thành cồng kềnh chỉ thuận lợi khi đánh thành trì chứ chẳng có ích gì khi đối phó với kỵ binh.
Quân Liêu vốn khí thế kiêu ngạo nhưng sau khi bị Lý Vụ dẫn Trấn Xuyên quân đánh cho tan tác thì sĩ khí hỏng hết, trong lúc hỗn loạn bọn chúng thổi vang kèn hiệu rút lui.
Trên thành Tương Dương vang lên tiếng hoan hô rung trời, tất cả mọi người đều vui mừng vì tìm được đường sống trong chỗ chết.
Có nam nhân tay bị chặt đứt vẫn cắn răng không hừ một tiếng lúc này cúi đầu rơi lệ.
Tất cả mọi người đều rưng rưng.
Thị Nương vọt vào tháp bắn tên trên thành lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945695/chuong-202.html