Điền Thú Quỳnh dọn một rương vàng tới bái phỏng và cuối cùng cũng được vào Lý phủ.
Sau khi thể hiện tài phú kinh người thế là hắn trở thành khách quý của Lý phủ.
Bọn họ cố ý chuẩn bị một bàn tiệc phong phú khoản đãi hắn.
Điền Thú Quỳnh dào dạt đắc ý ngồi xuống bàn, ánh mắt đảo qua móng heo nướng, giò heo kho, móng heo rán, móng heo hầm…… Thứ duy nhất đúng với những món hắn báo lúc nãy là món bắp non xào, thế là tươi cười kia lập tức suy sụp.
Hắn nói một hơi mười mấy loại đồ ăn yêu thích nhưng cuối cùng lên bàn chỉ có một đĩa bắp non xào là sao?
Lý Vụ đợi hắn ngồi xuống thì cũng ngồi, Thẩm Châu Hi ngồi bên tay phải của hắn, chỗ đó có một mâm thức ăn chay duy nhất —— cũng chính là món bắp non xào của Điền Thú Quỳnh.
“Điền công tử cứ ăn tự nhiên, đừng khách khí! Đều là món ngươi thích ăn đó!” Lý Vụ nói sang sảng.
Điền Thú Quỳnh miễn cưỡng cười vui nhưng lại hoài nghi hai mắt của mình —— vịt ủ muối, đầu sư tử và dạ dày cá của hắn đâu?!
“Sao lại toàn móng heo thế?” Thẩm Châu Hi muốn nói lại thôi.
“Phu nhân yên tâm,” Lý Vụ đúng lý hợp tình nói, “Ta đã hỏi khách và đây toàn là thứ hắn thích ăn! Điền công tử, ngươi nói có phải hay không?”
Lý Vụ chỉ đũa vào đĩa thức ăn chay duy nhất trên bàn, cũng là món duy nhất Điền Thú Quỳnh gọi mà được bưng ra.
“Phải……” Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945687/chuong-194.html