“…… Ngài đã gặp Ngự Phong ư?”
Dương Liễu hơi hơi mỉm cười, dùng giọng điệu tùy ý nói về sống chết của nghĩa huynh: “Là Lý Vụ giết hắn sao?”
Thị Nương nhíu mày, bởi vì Thẩm Châu Hi túm nàng ấy thật mạnh.
Nhưng ngay sau đó Thẩm Châu Hi lại buông lỏng tay nàng ấy ra.
Nàng thẳng lưng nhìn vào Dương Liễu, mười ngón tay cuộn lại bấm sâu vào lòng bàn tay.
“…… Là ta giết.”
“Điện hạ không cần che lấp giúp hắn.” Dương Liễu cười nói, “Chết dưới đao của Lý Vụ không phải chỉ mỗi Ngự Phong.”
Thẩm Châu Hi mím chặt môi không nói một lời, Dương Liễu nhìn biểu tình của nàng thì nụ cười trên mặt dần nhạt đi.
“Việc nhà thì để nói sau đi.” Hồ Nhất Thủ búng búng cái tẩu và chậm rãi nói, “Hiện tại có thể ra tay chưa?”
Đám du côn lưu manh ông ta mang tới gần như chen đầy hẻm nhỏ, từ nhân số mà so thì ông ta chiếm ưu thế vượt xa.
Thẩm Châu Hi nhìn Dương Liễu và nói: “…… Buông vũ khí đi, ngươi không thắng được đâu.”
Dương Liễu lại như thấy trò cười của trẻ con nên lập tức nhếch môi để lộ khinh miệt: “Điện hạ cũng biết thứ quyết định kết quả ván cờ là mưu kế chứ không phải vũ lực.”
Nàng ta vừa dứt lời thì một nhà ba người bị đám áo đen xô đẩy đi ra ngoài.
“Ngô ngô ngô ——”
Nam nhân kia chừng 30 tuổi, nữ nhân chừng 25-26 tuổi và một đứa nhỏ chừng 7,8 tuổi.
Cả ba đều cực kỳ hoảng sợ, trong miệng bị nhét giẻ, tay chân bị trói bằng dây thừng.
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945678/chuong-185.html