Sau khi màn đêm buông xuống Lý Vụ và hai đứa em trai cùng Tiểu Hổ lúc này đã đổi nam trang đều phải quay về bình nguyên Bạch Linh.
Thẩm Châu Hi đưa tiễn một đường tới cửa thành và lưu luyến nhìn Lý Vụ.
Sau khi dặn dò xong mọi chuyện nàng do dự một lúc lâu cuối cùng vẫn lấy hết can đảm nói ra câu đã chôn sâu trong lòng: “Bệ hạ đăng cơ không lâu, thế đơn lực mỏng, ở trong khả năng cho phép chàng có thể giúp huynh ấy một chút được không?”
Nàng mới vừa nói xong lời này thì mặt đã đỏ lên vì hổ thẹn.
Hiện tại địa vị của Lý Vụ là do Trấn Xuyên tiết độ sứ Lý Kháp trao cho, nay Lý Kháp đã hóa thành quỷ nước vậy tự thân Lý Vụ còn khó bảo toàn, sao có thể trợ giúp Nguyên Long Đế trong thế cục loạn lạc này chứ?
“Thôi, vừa rồi……”
Thẩm Châu Hi còn chưa dứt lời thì Lý Vụ đã nắm tay nàng, thần sắc tản mạn, ngữ khí lại lộ ra nghiêm túc nói: “Người trong nhà đương nhiên phải giúp đỡ nhau, dù nàng không nói thì ta cũng sẽ giúp —— yên tâm đi.”
Thẩm Châu Hi cực kỳ cảm động, nàng nuốt chua xót trong lòng xuống và nỗ lực tươi cười với hắn: “Lý Vụ, cảm ơn chàng.”
“…… Còn khách khí như thế làm gì?” Lý Vụ dùng tròng trắng mà liếc nàng.
Thẩm Châu Hi càng đỏ mặt hơn, giọng như muỗi kêu nói: “Phu, phu quân, cảm ơn chàng……”
“Còn nụ cười vừa nãy nữa, nàng cười lại xem.” Mắt Lý Vụ sáng quắc mà nhìn chằm chằm nàng.
“Bọn họ đều chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945677/chuong-184.html