🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Nhị Hổ lớn lên ở Bình Sơn trại nên việc tránh thoát khỏi tuần tra quả thực dễ như việc hắn đi dạo vườn hoa nhà mình.

Hắn không bị bất kỳ ai phát hiện mà sờ soạng tới tận nam viện, lập tức nhảy vào sân của Thẩm Châu Hi.

Nghĩ đến đại mỹ nhân nũng nịu kia là hắn lại không nhịn được nuốt nước miếng.

Hắn ở trên núi và dưới núi hoành hành nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy ai đẹp được như nàng này.

Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ được mang đi đổi tiền thưởng, nếu đại mỹ nhân rơi vào tay tên hai mặt Vương Văn Trung thì cũng sẽ chẳng trốn được kết quả bạc mệnh.

Mất mạng còn coi như tốt ——

Nói không chừng tên cầm thú Vương Văn Trung kia vì báo tư thù mà sẽ để nàng ta lưu lạc phong trần cũng nên!

So với Vương Văn Trung thì chuyện hắn làm đêm nay tính là gì?

Nếu nàng ta biết phối hợp với hắn thì nói không chừng hắn sẽ mềm lòng, còn nghĩ cách giữ nàng ta lại làm di nương ấy chứ.

Làm di nương so với mất mạng hoặc làm kỹ nữ hẳn tốt hơn nhiều lần đúng không?

Nhị Hổ càng nghĩ càng cảm thấy mình không làm chuyện xấu mà đang làm chuyện tốt.

Người tốt như hắn phải đi đâu tìm bây giờ?

Hy vọng đại mỹ nhân kia có thể hiểu được khổ tâm của hắn, nếu không…… nàng ta sẽ phải khó chịu rồi.

Nhị Hổ sờ soạng vào sân một hồi, bên tai nghe thấy tiếng nước truyền tới từ phòng tắm.

Một phòng ngủ chính, một thư phòng, một phòng tắm, ba chỗ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945649/chuong-156.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Mất Nước Ta Gả Cho Kẻ Chân Đất
Chương 156: Chương 156
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.