Lý Vụ mang đủ ngân lượng rồi chuẩn bị cùng Thẩm Châu Hi đạp vỡ ngạch cửa của mấy cửa hàng quần áo ở Thọ Xuân.
Ai biết nàng lại không hề có hứng thú với đống quần áo giày dép và đồ trang sức.
Một đường nàng chỉ ngó đông ngó tây, cuối cùng chui vào một cửa hàng tang lễ.
Một tên đạo sĩ dỏm thấy có khách thì vội đi lên đón.
Thẩm Châu Hi cự tuyệt lời mời chọn phong thủy cho mộ hoặc đoán mệnh bói toán mà điểm mấy món hương nến và tiền giấy.
Lúc này Lý Vụ mới nhớ tới hôm nay cách ngày hoàng thành Đại Yến bị tấn công đúng một năm.
Lúc này vừa đúng là ngày giỗ của rất nhiều người có quan hệ huyết thống với nàng.
Hắn tự trách bản thân không nhớ tới việc này nên lúc đạo sĩ đưa đống hương nến và tiền giấy cho nàng thì hắn chủ động nhận lấy, biểu tình trên mặt cũng trịnh trọng hơn nhiều.
“Cho ta cả cái cung điện kia đi.” Hắn hất cằm lên chỉ vào một cái tiên cung bằng giấy để ở góc cửa hàng.
Đạo sĩ mặt mày hớn hở đi lấy ngay.
Thẩm Châu Hi vừa thấy phản ứng của đạo sĩ đã biết cái này không rẻ.
Nàng vội vàng tới gần Lý Vụ nhỏ giọng nói: “Không cần, không cần phải lấy cái kia…… Hương nến và tiền giấy là được.”
“Đủ sao được, phải thêm cái đó.” Lý Vụ kiên quyết.
Đạo sĩ cầm cung điện kia bằng hai tay sau đó giơ cao giữa không trung rồi vui vẻ đi tới giới thiệu: “Khách quan, cái này là Bồng Lai tiên cung, mô phỏng theo Bồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945601/chuong-108.html