Lý Vụ cùng Lý Côn đi rồi Lý Thước cũng cầm mũ rơm và cần câu đi ra cửa.
Thẩm Châu Hi nhìn hắn cầm cái thùng nước đi ra ngoài thì hỏi: “Đệ muốn đi câu cá sao?”
“Đại ca giao nhiệm vụ không chỉ phải bảo vệ tẩu tử mà còn phải câu được một thùng cá để tối nay nướng.” Lý Thước cười tủm tỉm hỏi: “Tẩu tử đã câu cá bao giờ chưa?”
Thẩm Châu Hi thành thật lắc lắc đầu.
Nếu có ai có thể ở Ngự Hoa Viên câu cá thì chỉ có phụ hoàng cùng chư vị hoàng tử mới có tư cách đó.
Công chúa câu cá sẽ trở thành trò cười ngay.
“Tẩu tử có hứng thú thì không ngại tới thử xem?”
Lý Thước chân thành mời, Thẩm Châu Hi cũng không có việc gì nên thuận thế đồng ý luôn.
Có thêm nàng cũng chỉ thêm một cái ghế nữa thôi.
Nàng có tâm giúp Lý Thước cầm đồ đạc nhưng hắn lại không cho nàng giúp cái gì.
Hai tay hắn cầm hai cái ghế, trên cánh tay treo thùng gỗ, dưới nách kẹp cần câu.
Cứ thế hai người đi dọc theo hạ lưu đi tới một chỗ nước hơi lặng rồi tìm một chỗ có che lấp mà ngồi xuống.
Thẩm Châu Hi ngồi trên một cái ghế nhìn hắn thuần thục nhét mồi câu.
Đầu tiên hắn lấy một ống trúc từ trong thùng gỗ ra sau đó nhéo một con giun vặn vẹo.
Móc câu nhẹ nhàng móc một cái đã xuyên qua thân thể mềm mại của con giun.
Vốn nó còn đang vặn vẹo lúc này giống như cảm thấy đau đớn nên lập tức xoắn lại.
Thẩm Châu Hi không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945550/chuong-57.html