“Thơ hay!”
Thẩm Châu Hi còn đang thất thần thì Lý Thước đã đập đũa bang một tiếng xuống bàn sau đó vỗ tay khen: “Không hổ là đại ca! Tài tình nhạy bén, thốt ra đã thành thơ!” Lý Thước lớn tiếng nói.
“Linh cảm bộc phát mà thôi, không lên nổi mặt bàn đâu.” Lý Vụ lắc đầu khiêm tốn, nhưng khóe miệng nhếch lên kia thì tám con trâu cũng không kéo xuống được.
“Đại ca không chỉ tài hoa hơn người, ngay cả phẩm tính cũng khiến tiểu đệ cam bái hạ phong!” Lý Thước nghiêm túc nói: “Đại ca tùy ý làm thơ nhưng đối xứng tinh tế, tình cảm chân thành tha thiết làm người nghe bi thương, đồng thời thấy được nỗi thương tâm của tác giả.
Cái này còn không lên nổi mặt bàn thì đại ca muốn những kẻ được xưng tụng là thi tiên, thơ quỷ phải làm sao đây?”
Lý Thước đá một cái vào Lý Côn lúc này vẫn đang vùi đầu ăn không biết gì rồi hỏi: “Nhị ca, huynh nói xem thơ vừa rồi đại ca làm có hay không?”
“Hay, hay……” Lý Côn hồng hộc gặm gà nướng, “Ăn ngon……”
“Xem đi, ngay cả nhị ca cũng bị thơ của đại ca đả động.” Lý Thước nói, “Đại ca lần đầu làm thơ đã không thể chê vào đâu được, đám thư sinh nghèo khổ học mười năm vẫn không thành danh mà biết sợ là sẽ hổ thẹn tự tử hết.”
Thẩm Châu Hi: “……”
Lý Thước tình ý chân thành, trên mặt là chín phần kinh ngạc cảm thán và một phân nghiêm túc.
Thần sắc nghiêm túc kia giống như muốn chứng minh mỗi câu tán thưởng hắn nói ra đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945549/chuong-56.html