“…… Ngươi điên rồi?” Thẩm Châu Hi lẩm bẩm.
“Ngươi mới điên ấy.” Lý Vụ nói: “Ta đang nói nghiêm túc đó.”
“Cái này mà nghiêm túc?”
Thẩm Châu Hi khó có thể tin mà trừng mắt nhìn hắn.
Da mặt tên này đến tột cùng dày thế nào mà hắn dám hy vọng có thể cưới nàng?
“Ngươi đừng có cự tuyệt vội, trước nghe ta nói lý do đã.”
Thẩm Châu Hi không tin hắn có thể nói ra cái gì, dù hắn có nói đến nở hoa thì nàng cũng không có khả năng đồng ý với ý nghĩ kỳ lạ của hắn.
“Ngươi nói đi.”
“Thứ nhất ngươi từ trong cung chạy ra, nếu ngươi còn có người dựa vào thì đã sớm tới cậy nhờ bọn họ chứ không đến mức ở lại chỗ này của ta.
Cho nên, ngươi hiện tại không có đường để đi đúng không?”
Thẩm Châu Hi không tình nguyện gật gật đầu.
“Đại Yến đã vong ——”
“Không vong!” Thẩm Châu Hi trừng mắt nhìn hắn.
“Được rồi, thì không vong.
Đại Yến hoàng thất còn lại mỗi Thái Tử, tuy hắn chạy trốn được nhưng cũng không có nơi đặt chân cố định.
Có điều dù sao hắn vẫn còn sống, chỉ cần như thế là sẽ có hy vọng đúng không?”
Lời này còn tạm được, Thẩm Châu Hi lại gật gật đầu.
“Nguyên Long Đế và Chân Long đế hẳn phải có một kẻ chết.
Trước lúc ấy thế đạo này sẽ loạn.
Hai hoàng đế đánh nhau thì kẻ xui xẻo chính là bá tánh, nha môn hiện tại cũng đã tê liệt.
Ngươi đến huyện nha của Ngư Đầu huyện mà xem, Huyện lão gia đã sớm mặc kệ, hiện tại kẻ có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945509/chuong-16.html