Bé trai cao gần đến eo Kỳ Duyên.
Dáng người hắn vốn rất cao, còn chiều cao của đứa bé này đại khái khoảng bằng trẻ năm tuổi bình thường.
Nhưng nếu là có gen cao thì ba tuổi cũng có thể.
Tay Kỳ Duyên chạm đến quần áo trong tủ lại thu về.
Hắn buông tủ đồ ra, xoay người về hướng đứa bé đột nhiên vừa xuất hiện này, mắt trầm xuống.
Gương mặt bé trắng nõn, ngũ quan đã hiện ra.
Kỳ Duyên là diễn viên, trước giờ đều rất quen thuộc với diện mạo của mình, độ nhạy của hắn trên phương diện này người thường cũng khó mà sánh được. Đứa trẻ này, thoáng có thể nhìn ra diện mạo có mấy phần tương tự với hắn.
Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được một loại cảm giác thân thiết bẩm sinh, gần như không cần nghĩ nhiều, trong lòng đã có đáp án.
Kỳ Duyên thấy thân thiết nhưng Ngôn Trúc Trúc không thấy vậy.
Trong mắt bé, người đàn ông trước mặt này chính là chú người xấu mà hai anh vẫn hay nói. Mẹ vẫn luôn nhắc nhở các bé tránh xa người xấu.
Mà hiện giờ, người này ở trong phòng của mẹ. Lúc nãy mẹ về còn kêu cứu.
Ngôn Trúc Trúc vừa chuyển tầm mắt đã thấy Ngôn Án nằm trên sofa, hai mắt nhắm nghiền, không cử động.
Trong lòng bé lo lắng, khuôn mặt nghiêm trọng, giọng nói non nớt mang theo tức giận chất vấn: "Chú đã làm gì mẹ tôi?!"
Ngôn Trúc Trúc vừa nói vừa nhấc nhân muốn vòng qua Kỳ Duyên đến xem Ngôn Án thế nào, có phải bị đánh bất tỉnh rồi không, còn thở hay không, hoặc là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-ly-hon-anh-de/909497/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.