Nhà hàng đoàn phim lựa chọn tổ chức tiệc khai máy hôm nay, khách khứa lui tới đều là người trong giới, cả khu này đều được bao hết.
Chưa đi ra khỏi cổng, ngoại trừ nhân viên nghe tiếng động ra xem thì cũng chẳng còn ai.
Nhưng mi mắt Dương Thân vẫn giật nảy, không đợi Kỳ Duyên ra lệnh cũng chạy thật nhanh đi lấy xe, lái đến đây.
Ngôn Án uống say, sinh long hoạt hổ, vẫn đang liều mạng giãy giụa la hét.
Vùng vẫy thôi thì cũng không sao. Lúc trước hắn đóng vai cảnh sát đã học được vài chiêu khống chế người khác. Dùng để khống chế Ngôn Án thì không có vấn đề gì.
Chỉ là cô hét có chút chói tai, ồn đến mức khiến Kỳ Duyên đau cả đầu.
May là Dương Thân lái xe đến rất nhanh.
Kỳ Duyên kéo Ngôn Án nhét mạnh vào trong xe, ầm một cái đóng cửa lại.
Ngôn Án vỗ lên cửa sổ xe, nhìn về phía đài phun nước của nhà hàng, lẩm bẩm tự nói: "Tôi hết nước rồi, tôi sắp khô kiệt, tôi khô héo, tôi sẽ chết......"
Kỳ Duyên ngồi vào trong xe bên cạnh cô, nghe cô nói vậy, khoé mắt nheo lại.
Người say xỉn, hình thức phát tác thiên biến vạn hoá. Có người tự coi mình là chó, có người thì tự coi mình là mèo. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy người coi mình là thực vật, hoa cỏ.
Kỳ Duyên lắc đầu, nhìn về phía Ngôn Án.
Ngôn Án dán người vào cửa sổ, bất lực nhìn đài phun nước ngày càng xa, tuyệt vọng vô cùng.
Cô thật sự sắp khô héo rồi.
Cô đã khô héo mất rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-ly-hon-anh-de/909496/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.