Ngôn Án ôm gà trống, ngẩng đầu nhìn Kỳ Duyên đi lên.
Bước chân hắn không nhanh không chậm. Bả vai rộng lớn như ngọn núi mây mù vấn vít, cao vời vợi, khiến người nhìn không rõ thực hư.
Xung quanh đều là nhà trệt thềm đá nông thôn bình thường mà hắn cứ như đang đi giữa tiên phủ.
Phút chốc, Ngôn Án cảm thấy mình như trở lại Tu Tiên giới, trước mắt là những tu sĩ đại năng tu vi đỉnh cao.
Gà trống trong lòng rục rịch, cô vội hoàn hồn, xoa xoa mặt mình, thầm nghĩ mình lại ngái ngủ quá rồi.
Ba năm, cô đã sớm chấp nhận sự thật mình đã xuyên không. Tu Tiên giới gì đó đã sớm không còn tồn tại nữa.
Ngôn Án lắc lắc đầu, ôm chặt gà trống, ba bước gộp làm hai bò lên tầng.
Trong phòng, bạn nhỏ Ngôn Mông Mông và Ngôn Khốc Khốc đã xuống giường, lấy bánh quy ra chờ gà trống.
Cô đặt gà trống ở bên cạnh hai đứa, vuốt vuốt lông nó: "Đây, hai đứa cho nó ăn đi, mẹ đi chợp mắt một lát." Nói xong liền trực tiếp đổ gục xuống giường lớn trong phòng.
Hai đứa bé gật gật đầu, cũng không để ý Ngôn Án, tập trung vào giống loài trước mặt này.
Ba năm nay, Ngôn Mông Mông và Ngôn Khốc Khốc cơ bản đều ở trong tiểu kết giới với Ngôn Án. Trong kết giới, ngoại trừ cá trong ao thì chưa từng thấy các loại động vật khác bao giờ.
Đây là lần đầu tiên hai bé được tiếp xúc với gà trống.
Hai bé liếc mắt nhìn nhau một cái, ngồi xổm xuống, đánh giá con gà trước mặt.
Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-ly-hon-anh-de/909479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.