Hạ Tuế giật mình, vội vàng rút điện thoại ra xem, quả nhiên, thời hạn cuối cùng để nộp hồ sơ xét duyệt "Phòng ngủ xuất sắc" là tối nay. Mấy hôm trước cậu bận tối mắt tối mũi, định hôm nay sẽ hoàn thành nhưng mọi việc lại cứ thế mà trôi tuột khỏi đầu.
Nếu không có bảng đăng ký này, công sức cậu làm trưởng phòng suốt học kỳ sẽ đổ sông đổ bể, học bổng cũng coi như khó mà chạm tới. Nhưng muốn điền đơn thì chắc chắn phải đối mặt với Hứa Thanh Dã.
Hạ Tuế chần chừ ba giây rồi quyết định kéo rèm giường xuống.
Không giống như cậu dự đoán, Hứa Thanh Dã không đứng cạnh giường mà đang quay lưng lại với cậu, đứng ở bàn học, cúi đầu lướt điện thoại. Hạ Tuế nhìn anh một lúc, thấy không có vẻ gì nguy hiểm mới dè dặt bước xuống giường. Dù biết rằng một tấm rèm mỏng dính chẳng thể ngăn cản được Hứa Thanh Dã nếu anh thật sự muốn làm gì, nhưng có nó ở đó vẫn khiến cậu cảm thấy an toàn hơn chút.
Thấy Hứa Thanh Dã không phản ứng, Hạ Tuế nhanh chóng ngồi vào bàn, lấy bút ra, tranh thủ chút thời gian cuối cùng trước khi tắt đèn để điền nốt bảng tự đánh giá. Cứ mải mê với công việc, cậu dần quên bẵng đi sự hiện diện của anh. Ban đầu còn thỉnh thoảng liếc nhìn phản ứng của đối phương, sau đó thì chỉ mong hoàn thành cho thật nhanh.
Khi điền được nửa chừng, đèn ký túc xá phụt tắt. Hạ Tuế định lấy điện thoại bật đèn pin thì một luồng sáng đã chiếu thẳng vào vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mac-nu-trang-toi-bi-ban-cung-phong-theo-doi/4668283/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.