Mặt Hạ Tuế bỗng chốc đỏ bừng.
Cậu căm giận trừng mắt nhìn “kẻ chủ mưu” đang đứng trước mặt, nhưng bản thân không hề hay biết rằng đuôi mắt đang long lanh nước. Trông chẳng có chút uy h**p nào, ngược lại còn giống một chú mèo con đang nhe nanh múa vuốt. Nhìn thì dữ tợn, nhưng lại khiến người ta cảm thấy như đang làm nũng.
Đôi mắt Hứa Thanh Dã hơi tối lại, cúi người hôn lên đuôi mắt cậu, nhẹ nhàng l**m đi giọt nước mắt ấy. Trên tay anh tiếp tục công việc bị gián đoạn, chỉ dừng lại một lúc rồi Hạ Tuế liền đầu hàng.
Anh phủi ngón tay vào vạt váy, Hạ Tuế thở hổn hển, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, tiếp tục trừng mắt nhìn Hứa Thanh Dã. Thấy đối phương với bộ mặt “người dạ thú”, cậu không nhịn được giơ tay lên tát anh một cái.
"Đồ b**n th**!"
Cả người cậu đều mềm nhũn, lòng bàn tay cũng chẳng có chút lực nào. Cú tát không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Hứa Thanh Dã, ngược lại còn bị anh trực tiếp giữ chặt cổ tay, đặt lên lòng bàn tay một nụ hôn.
Hơi ấm từ môi anh phả vào lòng bàn tay. Hứa Thanh Dã thậm chí còn thè lưỡi l**m một chút: "Bảo bối, em thơm quá."
Hạ Tuế càng tức hơn. Cậu cảm thấy Hứa Thanh Dã chính là một tên b**n th**, một gã lưu manh!
Cậu quy kết mọi chuyện vừa rồi là sự trừng phạt và sỉ nhục của Hứa Thanh Dã dành cho mình. Vậy nên khi mọi chuyện đã kết thúc, cậu cũng có thể rời đi rồi.
Hạ Tuế lạnh mặt nói: "Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mac-nu-trang-toi-bi-ban-cung-phong-theo-doi/4668282/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.