Tiêu Tiên đi lấy túi chườm nước đá về, Trương Mục đã bình tĩnh lại, buồn chán ngồi trên giường cầm di động chơi, lông mày nhíu chặt, vẻ mặt cáu giận.
Điều này cũng không thể trách Trương Mục được. Điện thoại di động vừa mới mua, chưa dùng được bao lâu mà đã bị văng game, là ai cũng sẽ cáu đến mức muốn đập máy.
“Tức chết tui !”
Trương Mục nhìn thấy Tiêu Tiên trở về, liền đưa điện thoại di động ném tới một bên, thuận miệng oán giận nói:
“Điện thoại di động em mới mua, chơi trò gì cũng lag, dùng không tốt!”
Tiêu Tiên liếc nhìn chiếc di động bị Trương Mục vứt sang một bên, không nói gì, trực tiếp đi đến trước mặt cậu, bắt lấy chân Trương Mục, đem túi chườm nước đá đắp trên chỗ sưng.
Túi chườm nước đá rất lạnh, chạm vào cổ chân còn có hơi lạnh bay lên lên,Trương Mục theo phản xạ tự nhiên muốn rụt chân, lại bị Tiêu Tiên đoán trước mà dùng sức nắm chặt.
“Đừng nhúc nhích.” Tiêu Tiên nhắc nhở.
Sức lực của anh rất lớn, chút giãy dụa của Trương Mục nhanh chóng bị trấn áp.
Trương Mục trộm nhìn Tiêu Tiên biểu tình nghiêm túc đứng đắn, không dám động đậy, chỉ nhỏ giọng nói thầm: “Lạnh quá……”
“Lạnh mới hết sưng nhanh, nhịn một chút là được rồi.” Tiêu Tiên nói.
Anh nói chuyện luôn rất bình tĩnh, không có cảm xúc dao động, cho người ta cảm giác lạnh như băng, rất xa cách.
Trương Mục đột nhiên hỏi:
“Bình thường, có phải rất nhiều người đều sợ anh không?”
Tiêu Tiên không ngẩng đầu, biểu tình trấn tĩnh, lạnh nhạt nói:
“Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/266577/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.