Tiếu Dương vẫn nhớ rõ khuôn mặt của Hiểu Nhiên lúc đó, tâm trạng xấu hổ tựa như đóa hoa sen mới nở, muốn nói nhưng còn do dự.
Miệng anh bất giác nở nụ cười nhạt, ngay cả đuôi lông mày cũng sinh động nhướn lên.
Tiếu Dương tỉnh lại sau những kỉ niệm, nhìn người con gái đối diện, rốt cuộc không thể diễn trò thêm nữa. Anh áy náy mỉm cười, “Tôi xin lỗi, tôi cóhẹn với một người, xin phép đi trước.”.
Nói xong, lập tức tính tiền, đi ra khỏi quán cà phê.
Bên này, Khương Hiểu Nhiên bởi vì đã có đứa nhỏ, cuộc sống trước nay chưabao giờ phong phú đến vậy. Sau mỗi ngày tan tầm, cô đều đến hiệu sáchgần đó, muốn vào đi dạo, chọn vài cuốn sách nuôi dạy con cái xem, ngẫunhiên mua về một quyển, ở nhà cẩn thận đọc.
Mẹ thấy bộ dạng toàntâm toàn ý của cô, không đành lòng nói gì nữa, tuy rằng từ đáy lòng vẫnkhông đồng ý hành động của cô. Trong nhà thức ăn bổ hơn, bình thườngluôn cần đảm bảo sạch sẽ đủ chất, bây giờ mỗi ngày một mình Khương HiểuNhiên phải ăn một bát canh trứng chưng thịt.
Khương Hiểu Nhiênmỗi lần đều bảo mẹ ăn, lý do muốn thoái thác của cô là mẹ đã lớn tuổi,cần ăn nhiều thức ăn dinh dưỡng. Hiểu Nhiên sợ bà làm lụng vất vả, cô đã nói ăn chán, Khương mẫu lại đổi thành canh thịt long nhãn, chưng thịtnấm, tóm lại không rời canh thịt.
Cứ thế cho đến nửa năm sau,bụng của cô không chỉ rất lớn, mà khuôn mặt trái xoan trước sau như mộtcũng trở thành tròn trịa đầy đặn.
Cô nghĩ cuộc sống yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/34310/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.