Gặp lại là vào ngàyquốc khánh, tháng 10, trong buổi văn nghệ ở đại học C, Tiếu Dương vàPhan Yến Ny chủ trì trên sân khấu. Nam trên người một bộ âu phục tâyđen, càng tôn dáng người cao ngất và gương mặt anh tuấn. Nữ mặc váy dàihồng nhạt, dáng điệu lay động, không hổ là hoa khôi khoa tài chính.
Khương Hiểu Nhiên ngồi dưới khán đài mỉm cười nhìn lên sân khẩu, đúng là mộtđôi kim đồng ngọc nữ, cảnh đẹp làm lòng người cảm thấy vui mừng.
“Hiểu Nhiên, có chuyện cực lớn, đại tài tử danh tiếng trường ta đã có chủ.” Lưu Sảng bên cạnh vẻ mặt hưng phấn.
Tâm tư Khương Hiểu Nhiên bỗng dưng căng thẳng, nhẹ giọng nói, “Ai may mắn như vậy?”.
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.” Lưu Sảng chỉ lên bóng hồng trên sân khấu.
Trên sân khấu người đến người đi, ca hát, khiêu vũ, diễn kịch từng tiết mụclần lượt đến. Nhưng một chút cô cũng không để ý, chỉ chăm chú nhìn vàohình ảnh Tiếu Dương và Phan Yến Ny, hai người cười nói nhìn nhau, anhnói tôi theo, hợp ý vô cùng.
Sau khi chương trình kết thúc, hai người mới ra khỏi cửa hội trường, đã nghe thấy Tô Tuấn gọi: “Sảng, ăn khuya đi!”.
Lưu Sảng kéo tay cô: “Hiểu Nhiên, cùng đi đi.”.
Cô nghĩ đi, lại thành bóng đèn, vừa định cự tuyệt.
Bên tai truyền đến tiếng nói lạnh lẽo: “Bạn học Hiểu Nhiên nhất định muốn đến thư viện ôn bài, cô ấy nào có thời gian.”.
Cô quay đầu nhìn chằm chằm Tiếu Dương, đầu nâng cao: “Hôm nay là ngày lễquốc khánh, nhân dân cả nước đều nghỉ ngơi, tại sao tôi lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-van-tiep-tuc-day-dua/34309/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.