Ánh mắt của Phó Dạ Xuyên càng lúc càng tối sầm, trong đáy mắt Tô Nam thoáng xẹt qua một chút hoảng loạn, rồi lập tức tức giận mà trừng lại hắn, hai người đều không chịu nhượng bộ.
Khoảng cách cực gần, hơi thở của Phó Dạ Xuyên phả sát ngay trước mặt.
Tim Tô Nam loạn một nhịp, cô vừa định đưa tay đẩy hắn ra, nhưng ngay giây tiếp theo, hắn đã giữ chặt lấy tay cô, ánh mắt sâu thẳm u tối nhìn thẳng vào cô.
Tửu Lâu Của Dạ
Giọng hắn trầm thấp, khàn khàn:
“Tô Nam, anh còn phải làm gì nữa? Anh phải làm đến mức nào… em mới chịu tha thứ cho anh?”
Cảm giác như hắn đang móc trái tim mình ra, phơi bày vết thương m.á.u me trước mặt cô.
Tô Nam ngẩng đầu nhìn hắn, tim bị chấn động như có dòng điện chạy qua, khẽ run. Cô khẽ bật cười:
“Phó tổng không cần làm gì cả, tôi không ăn cỏ mọc lại đâu.”
Trái tim cô cứng như đá, đúng lúc này có tiếng bước chân nặng nề xa lạ từ hành lang truyền đến, ai mà không biết điều đến vậy? “Tô tiểu thư, màn kịch sắp kết thúc rồi, tôi đưa cô xuống nhé?”
Là Thương Khiêm, giọng nói dịu dàng của hắn ta như cứu cô một mạng, suýt nữa cô đã bị nỗi bi thương trong mắt Phó Dạ Xuyên làm lay động.
Tô Nam bình tĩnh đẩy người đàn ông trước mặt ra, ánh mắt lạnh nhạt:
“Được thôi, phiền Thương tổng.”
Nói rồi, cô chẳng thèm liếc nhìn Phó Dạ Xuyên, bước thẳng đến cạnh Thương Khiêm, khoác lấy tay hắn ta, đi vào thang máy.
Cô rõ ràng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/5075869/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.