Tô Nam cụp mắt xuống:
“Thôi bỏ đi, tôi không thể vì sự ích kỷ của mình mà liên lụy người khác.”
Hơn nữa, Tô Nam hiểu rất rõ, chỉ một tấm ảnh đơn giản thì Phó Dạ Xuyên sẽ không tin.
Vừa rồi hắn chỉ là nhất thời không phản ứng kịp, bị lời của cô chọc tức mà thôi.
Cô thu lại ánh mắt, khẽ cười:
“Chúc ngủ ngon, tổng giám đốc Thương.”
“Chúc ngủ ngon.”
Cô trở về phòng mình.
Tô Nam tắm rửa xong, thay bộ đồ thoải mái rồi bị Tô Dịch Phong gọi đến để nói chuyện video với gia đình.
Tô Cẩn có vài chuyện công việc cần bàn với cô, hai người trao đổi qua lại một lúc, nhưng nặng nề giữa hai lông mày anh vẫn chưa tan đi. Lúc này Tô Kỳ đã chen mặt vào khung hình.
“Em thật sự muốn ở bên Thương Khiêm hả?”
Tô Nam cảm thấy trong nhà mình, người nhiều chuyện nhất chính là Tô Kỳ.
“Không có!”
Cô thật sự cạn lời.
Tô Kỳ thở phào.
“Thế thì tốt. Đàn ông ấy mà, chơi chơi thì được, đừng nghiêm túc. Em mà nghiêm túc rồi thì… không cứu nổi đâu.”
Tô Nam: “…”
Tô Cẩn:
“Em ba nói đúng đấy.”
Hiếm khi anh đồng ý với Tô Kỳ một lần.
Bọn họ thật sự đau lòng cho Tô Nam, mỗi khi cô yêu ai, cô luôn trở nên nhỏ bé và dè dặt.
Trong mắt họ, người xứng với Tô Nam… còn chưa chào đời đâu! Tô Dịch Phong ở bên cạnh quả thật chịu không nổi nữa, lập tức tắt máy tính bảng, ho khẽ một tiếng:
“Đừng nghe chúng nó. Tiểu Nam, con muốn ở bên ai cũng được, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4995174/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.