“Oa, tòa nhà này giống trong Harry Potter quá!”
Lời của Ngô Đồ Đồ khiến tâm trạng của Tô Nam, vốn đang chìm trong những ký ức buồn, rơi thẳng xuống đáy.
Cô không còn tâm trí nào để thưởng thức nữa, liền tăng tốc bước chân.
Vì sao Tô Dịch Phong lại đồng ý để Ngô Đồ Đồ đi theo chứ? Tô Nam đi đến trước một tòa nhà nhỏ ở phía sau trường, kiến trúc tuy đơn giản nhưng tinh tế, rồi dừng lại.
Cô nghiêng đầu nhìn Ngô Đồ Đồ:
“Anh và Thường Lịch ở ngoài chờ, tôi gặp giáo sư xong sẽ ra.”
Ngô Đồ Đồ nghe xong, mặt mày nhăn nhó, lại c.ắ.n răng nói:
“Nhưng mà… Ài, cô Tô, giáo sư đó là nam hay nữ vậy? Hay là tôi đi mua ít quà gặp mặt, không thì cũng chẳng thể hiện được lòng hiếu khách của người nước Z ta.”
Tô Nam liếc nhìn anh ta:
“Trong túi tôi có lọ nước hoa tặng thầy ấy, lấy ra đi.”
Nước hoa? Là phụ nữ!
Ngô Đồ Đồ vui vẻ đưa túi lên:
“Hiếm khi gặp được, cô đừng lo, cứ trò chuyện thêm chút nhé!”
Cô cần gì phải lo cho bọn họ?
Tô Nam liếc anh ta thêm lần nữa, ở một nơi yên tĩnh và thanh nhã thế này, cô thật sự không muốn mắng người.
Cô đưa tay lấy túi rồi bước vào.
Ngô Đồ Đồ thở phào, quay lại nhắn tin cho Phó Dạ Xuyên:
“Phó tổng, cô Tô chỉ đơn giản đến gặp nữ giáo sư thôi. Trong lòng và ánh mắt cô ấy đều là anh, đối với người khác thì thờ ơ không để ý, suốt dọc đường cô ấy đã thở dài bảy lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4921873/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.