Tô Nam bình thản nói trước:
“Thương Khiêm nói anh ấy đã tìm được một chút manh mối về vụ t.a.i n.ạ.n xe, bảo tôi đến buổi tiệc để gặp, tôi sẽ về muộn một chút.”
Sắc mặt Phó Dạ Xuyên cũng trở nên nghiêm lại. Hắn mím môi:
“Cẩn thận một chút.”
Tô Nam gật đầu, nhấc chân định đi.
Thường Lịch đứng bên cạnh cũng chuẩn bị theo, Ngô Đồ Đồ vội vàng chạy tới:
“Tôi cũng đi! Tôi cũng muốn đi! Tô tiểu thư, cho tôi đi theo với, tôi sẽ bảo vệ cô!”
Tô Nam thật sự không muốn đáp lại, cảm giác chỉ cần mở miệng là sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của anh ta.
Thường Lịch liếc anh ta một cái, rõ ràng không kiên nhẫn.
“Có tôi ở đây, Tô tiểu thư sẽ không sao cả.”
“Thường vô địch, anh ở ngoài sáng, tôi ở trong tối, bảo vệ hai lớp sẽ an toàn hơn chứ!”
Ngô Đồ Đồ trông chờ nhìn Phó Dạ Xuyên: Nhanh nói giúp tôi đi chứ! Phó Dạ Xuyên mím môi, giọng nhạt:
“Cứ mang cậu ta theo đi, nếu có chuyện gì xảy ra, khỏi cần lo sống c.h.ế.t của cậu ta.”
Ngô Đồ Đồ: “…”
Tô Nam nhướng mày:
“Thế thì… tùy thôi.”
Đến nơi tổ chức tiệc, Thường Lịch nhanh chóng xuống xe mở cửa cho cô.
Tô Nam vừa bước ra thì đã thấy Thương Khiêm đứng sẵn ở cổng.
Hắn vẫn phong thái trầm ổn, điềm đạm mà xa cách, trên người toát ra vẻ lạnh nhạt, cao quý, thần bí.
Khi cô đi đến, Thương Khiêm khẽ gật đầu:
Tửu Lâu Của Dạ
“Yên tâm, xung quanh không có người lạ.”
Ý là sẽ không có bất trắc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4872190/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.