Trên cánh tay của Thường Lịch vẫn còn vắt chiếc khăn mà anh ta dùng để lau cho hắn, động tác thuần thục đến mức có thể nói là chuyên nghiệp!
Nếu người đàn ông kia không đột ngột lên tiếng, e là Phó Dạ Xuyên đến tận cuối cùng cũng không biết, người đang tắm rửa cho mình lại là Thường Lịch.
Cảm giác như bị một người đàn ông trêu ghẹo, khiến hắn vừa tức giận vừa xấu hổ, mà lại chẳng biết nên trút giận vào ai.
Tửu Lâu Của Dạ
Thường Lịch vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng quen thuộc, vừa dữ dằn vừa bình tĩnh.
“Cô Tô dặn tôi, sau khi giúp anh tắm xong thì làm thêm một bài massage nữa.”
Một người đàn ông như anh ta phải làm loại việc này thật sự vô cùng gượng gạo, nhưng trong nhà bây giờ chỉ có hai người đàn ông thôi, tên mập c.h.ế.t tiệt kia thì ngáy vang như sấm, đá cũng không tỉnh, nên chỉ còn mình anh ta có thể làm được.
Ánh mắt Phó Dạ Xuyên lạnh lại, khuôn mặt phức tạp, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Bàn tay hắn siết c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Thường Lịch liếc nhìn hắn, rồi như hạ quyết tâm:
“Vậy… dùng mùi bạc hà nhé.”
Dù sao, một người đàn ông mà dùng sữa tắm mùi dâu tây thì… thật không hợp lắm.
Nghĩ vậy, anh ta vừa định đưa tay chạm vào vai Phó Dạ Xuyên thì giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo của đối phương vang lên, khàn khàn đầy kiềm chế:
“Ra ngoài!”
Hai chữ được nghiến ra từ kẽ răng, lạnh đến mức khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4857747/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.