Tô Nam muốn về nhà thu dọn ít đồ, tiện thể nói cho ba và các anh biết chuyện này.
Phó Dạ Xuyên lập tức dặn Trần Miễn đi làm thủ tục xuất viện, nói là muốn về nhà dưỡng thương. Hắn bị thương mà còn phấn khích hơn cả bình thường.
Trần Miễn tất bật chạy khắp nơi, làm xong thủ tục lại sai người đến Cảnh Viên, căn nhà tân hôn của họ, dọn dẹp sạch sẽ một lượt.
Phó Dạ Xuyên ngồi xe lăn trở về, đi quanh khắp căn nhà kiểm tra vệ sinh,
đến cả góc tường và khe tủ cũng không bỏ qua.
Người giúp việc Tiểu Lưu là người từ trước khi ly hôn đã làm việc ở đây.
Phó Dạ Xuyên nghĩ cô là người mà Tô Nam quen dùng nên vẫn giữ lại.
Cô ta run run đứng một bên, chịu đựng ánh mắt sắc lạnh đầy soi xét của hắn.
“Đồ đạc của phu nhân vẫn còn chứ?”
Tiểu Lưu lắp bắp: “Còn… còn ạ. Cậu dặn rồi, đồ của phu nhân, một món cũng không được vứt.”
Tửu Lâu Của Dạ
Phó Dạ Xuyên gật đầu hài lòng, rồi quay sang dặn Trần Miễn:
“Bảo các thương hiệu gửi thêm mấy bộ quần áo mới đến đây. Quần áo, giày dép, túi xách cũ trong tủ thay hết đi, đừng để cô ấy nhìn thấy rồi không vui.”
Trần Miễn: “…” Là sếp sợ nhìn thấy không vui thì có!
Anh không dám nói ra, chỉ cúi đầu, cung kính đáp:
“Vâng.”
Tại nhà họ Tô, nghe Tô Nam nói xong, Tô Kỳ tức giận đến mức gần như nhảy dựng lên:
“Không được! Anh phản đối!”
Trong mắt anh, Phó Dạ Xuyên rõ ràng không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4703064/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.