Tô Nam đã yên ổn nằm trong vòng tay Phó Dạ Xuyên, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.
Chỉ là ánh mắt sâu thẳm tối tăm của hắn lướt qua, mang theo tia cảnh cáo và khinh miệt, khiến Tiêu Nhiên thoáng chốc cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Hắn căn bản không cho bọn họ bất kỳ cơ hội phản ứng nào, cứ thế ôm Tô Nam xoay người rời đi.
Sắc mặt Tiêu Nhiên cứng ngắc tái nhợt, toàn thân căng cứng, trông t.h.ả.m bại đến khó coi.
Du Phi thấy vậy, khẽ thở dài. Tuy còn trẻ, nhưng cậu đã vào nghề từ lâu, có những chuyện cậu nhìn rõ hơn.
Trước mặt Phó Dạ Xuyên, hầu như không một ai có cửa thắng.
“Tiêu Nhiên, báo với chị Triệu Liễu một tiếng đi.”
Phó Dạ Xuyên ôm Tô Nam đặt lên ghế sau xe, ngửi thấy mùi rượu nồng đậm trên người cô, vô thức cau mày.
Thế nhưng hắn vẫn cẩn thận vén mấy sợi tóc lòa xòa trên trán cô, rồi ngồi xuống cạnh bên, nhìn ánh đèn đường vàng vọt xuyên qua màn đêm, kéo dài thành nỗi cô độc giống như chính hắn.
Hắn chỉ dám nắm lấy tay cô khi cô say, bởi khi đó, cô sẽ không gạt bỏ.
Hơi thở Tô Nam đều đặn, khiến bất cứ ai cũng chẳng nỡ đ.á.n.h thức.
Ánh mắt hắn lướt qua cánh cửa hội sở, dừng trên bóng dáng Tiêu Nhiên, đáy mắt thoáng lạnh lẽo. Cậu ta có tư cách gì mà tranh với hắn? Không biết lượng sức!
Chưa đầy hai mươi phút, có người gõ lên cửa kính xe.
Phó Dạ Xuyên ngẩng lên thì Tô Nam cũng vừa bừng tỉnh.
Cô mơ hồ nhìn quanh, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629417/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.